Tìm hiểu về lịch sử lâu đài Taj Mahal - viên ngọc quý của Ấn Độ
Với ba bức tường đá đỏ bao quanh ba mặt, Di sản Thế giới được UNESCO công nhận này giáp sông Yamuna ở mặt thứ tư. Thời gian tốt nhất để đến thăm di tích là từ tháng 11 đến tháng 2, khi khí hậu không mưa cũng như không quá nóng. Tuy nhiên, khách du lịch đổ dồn về điểm đến vào tất cả các mùa. Bạn có thể dễ dàng tới đài tưởng niệm nổi tiếng nằm ở thành phố Agra.
Lâu đài nằm giữa những khu vườn xinh đẹp dường như chỉ làm tăng thêm vẻ đẹp trường tồn của di tích. Mọi thứ đề đối xứng nhau, bắt đầu từ cửa ngõ chính cho đến lăng. Chúng được gọi là charbagh, hoặc khu vườn bốn chiều, với hai lối đi chính. Mỗi trong số bốn con đường này dẫn đến bốn con đường khác, tạo ra mười sáu con đường / hình vuông như vậy xung quanh tượng đài. Một con kênh trung tâm đi qua những lối đi này. Một băng ghế cụ thể cạnh cổng chính của Taj nằm trên một bệ nâng cao, được cho là cung cấp góc tốt nhất để chụp ảnh. Nó còn được người dân địa phương gọi là 'băng ghế Diana', sau khi Công nương Diana chụp một bức ảnh mang tính biểu tượng ở đó trong chuyến thăm Ấn Độ.
Lịch sử Taj Mahal
Được Shah Jahan ủy quyền xây dựng vào năm 1632 bên dòng sông yêu thích của ông, Di sản Thế giới được UNESCO công nhận này được xây dựng xung quanh lăng mộ của vợ ông là Mumtaz Mahal. Trải rộng trên diện tích 42 mẫu Anh, khu vực này cũng có một nhà khách và nhà thờ Hồi giáo cũng như các khu vườn trang trọng. Công trình xây dựng chính của Taj Mahal được hoàn thành vào năm 1643. Vào năm 1983, UNESCO đã công nhận Taj Mahal là Di sản Thế giới. Kiến trúc sư chính của công trình kiến trúc tuyệt đẹp này được cho là Ustad Ahmad Lahouri, người cũng là người có công thiết kế Pháo đài Đỏ nổi tiếng của Delhi.
Chiều cao của mái vòm là 73 mét, và toàn bộ Mahal được làm bằng đá cẩm thạch trắng, nguyên sơ. Theo thời gian và do ô nhiễm, màu sắc đã bắt đầu thay đổi. Tuy nhiên, công việc trùng tu vẫn đang diễn ra và việc duy trì cấu trúc được coi trọng hàng đầu. Công việc, sự khéo léo và nghệ thuật thủ công có thể nhìn thấy trên các bức tường của Taj Mahal là đẹp đến mê hoặc.
Taj Mahal có những câu chuyện và tin đồn xung quanh. Một câu chuyện kinh hoàng đã được lưu truyền qua nhiều thế hệ là bàn tay của kiến trúc sư và những người thợ của ông ấy đã bị cắt bỏ để họ không bao giờ có thể làm ra một công trình đẹp như thế này. Mặc dù đài tưởng niệm được xây dựng vì mục đích tình yêu, nhưng câu chuyện về sự tàn ác khủng khiếp như vậy cũng gắn liền với nó.
Trên khắp lăng mộ, những viên đá bán quý bao gồm lapis lazuli, thạch anh tím, ngọc lam, pha lê, v.v. được đặt trong những thiết kế tinh xảo. Bốn ngọn tháp mảnh mai đứng ở bốn phía của mái vòm càng làm tăng thêm vẻ rộng lớn cho nó.
Vào năm 2000, ảo thuật gia nổi tiếng PC Sorcar, Jr đã khiến Taj Mahal biến mất trong một thời gian ngắn. Nhưng không có lý do gì để hoảng sợ, Taj đã ở đúng vị trí của nó. Một sự thật ngoạn mục về Taj là nó thay đổi màu sắc tùy thuộc vào ánh sáng. Nó trông hơi hồng vào buổi sáng, màu trắng sữa vào buổi tối và vàng rực dưới bầu trời đầy trăng.
Sau khi Shah Jahan xây dựng Taj Mahal cho người vợ yêu quý của mình, ông bắt đầu xây một cái khác bên kia sông. Ngôi nhà này sẽ có màu đen, và ông dự định đây sẽ là nơi an nghỉ cuối cùng của mình. Người ta nói rằng con trai của ông Aurangzeb đã có kế hoạch khác, vì vậy Taj Mahal màu đen không bao giờ được hoàn thành.
Bất kể mùa nào, luôn tấp nập khách thập phương vào tham quan lâu đài. Ngày nào cũng có ít nhất 12.000 du khách đến xem Taj. Mở cửa từ 6 giờ sáng đến 7 giờ tối (trừ các ngày thứ Sáu phải đóng cửa để cầu nguyện), Taj Mahal cũng mở cửa giới hạn cho du khách ngắm trăng vào những ngày cụ thể. Ba cổng vào ở ba phía nam, đông và tây, với cổng ở phía tây là cổng vào chính. Dòng chữ của cổng vào mang tính biểu tượng có nội dung 'Hỡi linh hồn, bạn đang yên nghỉ. Hãy trở về với Chúa để được bình an với Ngài, và Ngài bình an với bạn.'